Teddy Sheringham : Người đi tìm kho báu

Teddy Sheringham không thể khỏa lấp khoảng trống bỏ lại của Eric Cantona ở Man Utd. Nhưng tại Old Trafford, chân sút người Anh đã vượt qua rất nhiều sức ép để tạo nên những kì tích cùng HLV Sir Alex.

CÁI BÓNG QUÁ LỚN CỦA KING ERIC

Có lẽ không phải nói thêm về sự vĩ đại của Eric Cantona ở sân Old Trafford. Dù chỉ có 5 mùa giải khoác áo Man Utd nhưng huyền thoại người Pháp vẫn được xem là 1 trong những bản hợp đồng thành công nhất của Sir Alex. Ông đã giành 4 chức vô địch Premier League, 2 cúp FA trước khi nói lời chia tay Quỷ đỏ vào mùa hè năm 1997.

Cantona được gọi là “King Eric”. Nó đủ thể hiện vị thế “ông vua” của huyền thoại người Pháp ở Man Utd. Vì vậy, khi Cantona ra đi, một khoảng trống rất lớn đã xuất hiện ở Old Trafford. Nói đúng hơn, cái bóng quá lớn của King Eric đã gây áp lực khủng khiếp lên nhân tố X, người được Sir Alex lựa chọn thay thế. Ai đã được chọn?

Thay vì chiêu mộ một tên tuổi lớn, Man Utd chọn Teddy Sheringham. CĐV Quỷ đỏ rất thất vọng khi đội bóng con cưng của mình chỉ chịu chi 3,5 triệu bảng để đón một “ông lão” đã ở tuổi 31. Thực tế, Sheringham còn hơn King Eric 2 tháng tuổi. Trước khi cập bến Old Trafford, Sheringham chưa giành bất cứ danh hiệu lớn nào và cũng chỉ ghi được 8 bàn thắng ở Premier League mùa trước đó cho Tottenham.

CĐV Man Utd có lý do để thất vọng bởi trong mùa hè năm đó, Inter Milan đã phá kỉ lục chuyển nhượng để mua Ronaldo từ Barcelona. Còn ở Old Trafford, Giám đốc điều hành Martin Edwards từng khoe khoang rằng họ đã gửi 3 đề nghị với mức giá hơn 10 triệu bảng để tìm người thay King Eric. Nhưng rốt cuộc, ông chỉ mua Sheringham và Henning Berg.

“Tôi không thể nghĩ ra người tốt hơn để thay thế Eric Cantona. Mọi cầu thủ đều có phong cách khác biệt nhưng khi một tên tuổi lớn ra đi, sẽ có một tên tuổi lớn thay thế. Chúng tôi đã dành nhiều thời gian để tìm người thay thế. Mọi thứ tưởng chừng không thể thì thật bất ngờ khi Teddy sẵn sàng đến với chúng tôi. Teddy mới 31 tuổi và vẫn còn thời gian để thể hiện”… Đây là những lời bào chữa của Martin Edwards cho thương vụ Sheringham. Nó có thể đúng về sau nhưng ở thời điểm đó, ông bị coi là kẻ khoác lác và ngụy biện.

Áp lực quá lớn từ King Eric khiến Sheringham khởi đầu rất khó khăn. Thật tệ hại là ngay ở vòng mở màn Premier League mùa 1997-98, anh đã bỏ lỡ cơ hội trên chấm phạt đền ở trận gặp đội bóng cũ Tottenham. Những sự so sánh tiêu cực đã xuất hiện. CĐV Man Utd càng nhớ Cantona hơn.

Thậm chí, đến cả HLV Sir Alex cũng tỏ ra không tin tưởng Sheringham. 1 tuần sau màn ra mắt của tiền đạo này, ông già gân đã gửi một thông điệp tới Cantona rằng “Chúng tôi mua Teddy Sheringham để thay thế cậu nhưng cậu ta gặp khá nhiều khó khăn khi Tottenham chủ động lùi sâu. Các cầu thủ không thể chơi đúng với đẳng cấp của chúng ta. Tôi chỉ hy vọng cậu ta có thể làm được điều đó”.

SỰ KIÊN NHẪN CỦA SIR ALEX

Phải tới trận đấu thứ 4 ở Premier League mùa 1997-98, Teddy Sheringham mới ghi bàn thắng đầu tiên cho Man Utd (ở trận thắng Everton 2-0). Nhưng sau đó, tiền đạo người Anh lại tiếp tục có thêm 5 trận tịt ngòi. Điều đó khiến bất cứ ai cũng phải lo ngại về bản hợp đồng này, đặc biệt là Sir Alex.

Tuy nhiên, “ông già gân” vẫn rất kiên nhẫn với Sheringham. Cuối cùng, niềm tin ấy đã được đền đáp! Vượt qua áp lực rất lớn, tiền đạo người Anh đã ghi 7 bàn thắng trong 7 trận đấu, bắt đầu bằng bàn gỡ hòa ở trận gặp Juventus (vòng bảng Champions League 1997-98). Đó là trận đấu gây ấn tượng mạnh của Sheringham bởi ngoài bàn gỡ hòa, anh còn kiến tạo để Ryan Giggs ghi bàn, giúp Man Utd giành chiến thắng với tỉ số 3-2.

Cũng từ đây, Sheringham và Giggs tìm được tiếng nói chung trên hàng công của Man Utd. Ngoài ra, Sheringham còn có mối quan hệ khá thân thiết với David Beckham. Nhưng ở Old Trafford khi đó, không phải cầu thủ nào cũng có thiện cảm với tiền đạo từng khoác áo Tottenham. Andy Cole là 1 trong những cầu thủ không hề thích Sheringham.

“Tôi từng rất thất vọng khi Man Utd chiêu mộ Teddy Sheringham bởi tôi không thể chịu đựng được anh ta. Chúng tôi từng đá 1 trận giao hữu tại Milan vào năm 1997, không lâu sau khi anh ta tới đây. Teddy nói điều gì đó trên sân mà tôi không thích lắm. Anh ta nói ‘Tôi chỉ muốn giúp cậu’. Tôi lập tức đáp lại rằng ‘Tôi không cần sự giúp đỡ của anh'”, Andy Cole nói về chuyện quá khứ sau khi cả 2 đều đã giải nghệ.

Mối quan hệ không tốt giữa Andy Cole và Sheringham đã xuất phát từ cách đó 2 năm ở trận đấu giữa đội tuyển Anh và Uruguay vào năm 1995. Andy Cole được tung vào sân thay Sheringham nhưng anh đã bị từ chối bắt tay. Cole kể lại rằng “Tôi đã sẵn sàng bắt tay nhưng anh ta từ chối. Anh ta chủ động từ chối mà từ đó tới nay tôi vẫn không hiểu lý do”.

Mặc dù không có mối quan hệ tốt nhưng cả 2 đều thi đấu rất hiệu quả bên nhau trên hàng công của Man Utd. Họ đã ghi tổng cộng 54 bàn trong 4,581 phút cùng nhau (trung bình 84,8 phút/bàn). Trước đó, ở mùa giải đầu tiên, để có 1 bàn thắng cho Man Utd, Sheringham cần tới 242 phút. Ông chỉ ghi 9 bàn ở Premier League mùa 1997-98, kém 6 bàn so với Cole.

NGƯỜI HÙNG NĂM 1999

Ở đầu mùa giải 1998-99, Man Utd chiêu mộ Dwight Yorke từ Aston Villa với mức giá 12,6 triệu bảng. Tiền đạo người Trinidad & Tobago trở thành người đá cặp hoàn hảo với Andy Cole trên hàng công của HLV Sir Alex. Vì vậy, không bất ngờ khi ở mùa giải đó, Teddy Sheringham chỉ có vỏn vẹn 10 lần đá chính trên mọi đấu trường.

Tuy nhiên, Sheringham vẫn ghi đậm dấu ấn. Với mục tiêu giành “cú ăn 3”, Sir Alex đã xoay tua lực lượng ở giai đoạn cuối mùa giải và Sheringham trở thành nhân tố rất quan trọng. Ở 8 vòng đấu cuối cùng, anh ra sân nhiều hơn 30 vòng đấu trước đó.

Ở vòng hạ màn, Man Utd cần đánh bại Tottenham để lên ngôi vô địch. Sheringham được xếp đá chính nhưng M.U lại để Spurs dẫn trước. Kết quả, Sheringham phải rời sân nhường chỗ cho Andy Cole ở thời gian nghỉ giữa hiệp. Sau đó, chính Cole đã ghi bàn giúp Man Utd giành chiến thắng và đăng quang ngôi vô địch Premier League.

Sheringham rất thất vọng trong ngày đăng quang vì không thể hiện được nhiều như sự kì vọng của Sir Alex. Tuy nhiên, trong phần còn lại của mùa giải, lão tướng người Anh lại ghi đậm dấu ấn trong hành trình giành cú ăn 3 của Man Utd.

Vào ngày 22/5, HLV Sir Alex để Sheringham ngồi dự bị ở trận chung kết cúp FA với Newcastle. Tuy nhiên, chấn thương của Roy Keane đã tạo cơ hội để Sheringham vào sân sớm. Chỉ 2 phút sau khi vào sân thay người, tiền đạo người Anh đã ghi bàn đưa M.U vượt lên dẫn trước. Sau đó, cũng chính Sheringham là người nhả bóng kiến tạo để M.U hạ Newcastle của Ruud Gullit với tỉ số 2-0. Ở trận đấu đó, anh được bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất.

Với màn trình diễn ấn tượng ở Wembley trước Newcastle, Sheringham tin rằng anh sẽ được đá chính ở trận chung kết Champions League với Bayern Munich sau đó 4 ngày. Tuy nhiên, Sir Alex vẫn rất thận trọng. Sheringham phải ngồi dự bị ở Camp Nou và đó là cuộc chiến giằng xé. Thậm chí, tiền đạo người Anh còn muốn M.U gặp khó để được trao cơ hội.

“Tôi nghĩ rằng mình sẽ được đá chính ở Camp Nou nhưng thực tế thì không. Tôi khá thất vọng khi HLV Sir Alex thông báo rằng tôi sẽ ngồi dự bị. Ở tình thế đó, mọi cầu đều có suy nghĩ ích kỉ. Tôi muốn thi đấu và trở thành người hùng. Tôi nhớ Sir Alex đã bước vào phòng thay đồ giữa 2 hiệp và nói rằng ‘Tôi sẽ giữ nguyên đội hình nhưng muốn chắc chắn rằng cậu đã sẵn sàng. Nếu mọi thứ vẫn như vậy sau 10-15 phút, cậu sẽ vào sân’. Thực sự, tôi không muốn đội bóng của mình ghi bàn trong 10-15 phút đầu hiệp 2 vì tôi rất khát khao vào sân thi đấu”, Sheringham nhớ lại trận đấu lịch sử.

Cuối cùng, vào giữa hiệp 2, khi Man Utd chưa thể gỡ hòa, Sir Alex đã quyết định tung Sheringham vào sân thay Jesper Blomqvist. Nhưng khi đó, Bayern vẫn tạo ra thế trận áp đảo. Hùm xám thậm chí còn 2 lần làm khung thành của Schmeichel chao đảo. Khi trận đấu chỉ còn 9 phút, HLV Sir Alex quyết định tăng cường hàng công với Ole Gunnar Solskjaer (thay Andy Cole).

Vào đúng phút thi đấu chính thức cuối cùng, Gary Neville mang về quả đá phạt góc. Thủ thành Schmeichel cũng đã rời bỏ khung thành tham gia tấn công. Đó cũng là lúc Sheringham ghi dấu ấn đặc biệt của mình.

“Tôi không nhận ra rằng trận đấu sắp kết thúc cho tới khi thấy Schmeichel lên tham gia tấn công ở một tình huống đá phạt góc. Tôi biết rằng cơ hội còn rất ít. Becks đá phạt góc về góc xa và Dwight Yorke đánh đầu ngược trở lại. Giggs sau đó tung cú sút ở mép ngoài vòng cấm. Tôi biết mình không việt vị bởi họ vẫn còn một cầu thủ ở vạch cầu môn. Khi tôi có bóng, cậu ta chạy ngược lên. Lúc đó, nhìn có vẻ như tôi đã việt vị nhưng thực tế thì không. Sau khi ghi bàn gỡ hòa, tôi mừng phát điên nhưng vẫn phải ngó nhìn trọng tài để chắc chắn rằng bàn thắng được công nhận.

Chỉ ít giây sau đó, chúng tôi lại được hưởng một quả phạt góc và Becks tiếp tục thực hiện. Tôi băng về phía cột gần nhưng di chuyển hơi sớm nên nhận ra rằng mình không thể ghi bàn. Vì vậy, tôi thực hiện cú đánh đầu lái bóng về cột xa, nơi mà tôi nhận thấy có một vài người đồng đội đang đứng đó. Và Ole đã vung chân tung lưới Bayern”, Sheringham kể lại khoảnh khắc ngược dòng kì vĩ ở sân Camp Nou.

Hàng triệu CĐV Man Utd trên khắp thế giới đã vỡ òa vì khoảnh khắc quá điên rồ ở sân Camp Nou. Từ cầu thủ trên băng ghế dự bị, Teddy Sheringham đã trở thành người hùng của Man Utd. Vì vậy, ở mùa giải 1998-99, dù ra sân rất ít nhưng Sheringham vẫn ghi đậm dấu ấn.

Sau mùa giải giành cú ăn 3, Teddy Sheringham vẫn khoác áo Man Utd thêm 2 mùa giải nữa. Đặc biệt, ở mùa giải 2000-01, dù đã 33 tuổi, anh vẫn thể hiện khả năng săn bàn ấn tượng khi ghi 21 bàn thắng trên mọi đấu trường, hơn bất cứ cầu thủ nào ở Man Utd. Ở mùa giải đó, Quỷ đỏ bảo vệ thành công chức vô địch Premier League, còn Sheringham được cả PFA và FWA vinh danh với giải cầu thủ xuất sắc nhất mùa.

Sir Alex muốn Sheringham ở lại sau mùa giải 2000-01 nhưng sự xuất hiện của Ruud van Nistelrooy đã buộc tiền đạo người Anh phải quyết định trở lại Tottenham. Trong 4 mùa giải chinh chiến ở Old Trafford, Sheringham không thể thay thế Eric Cantona nhưng dấu ấn của anh là rất lớn. Cú ăn 3 lịch sử là chiến tích đáng nhớ nhất với Sheringham, điều mà King Eric cũng không thể thực hiện.

Bài viết cùng chuyên mục