Romario – Gã “Quỷ lùn” đáng sợ trước khung thành

Romario vĩ đại không chỉ vì hơn 1.000 bàn thắng ông có được trong sự nghiệp mà còn bởi sự gần gũi, đáng mến của ông với người dân Brazil.

Danh xưng của Pele là “Vua bóng đá” nhưng không hoàn toàn làm cho Pele thành một vị thần, nhưng cũng đủ khiến cho ông cao cao tại thượng. Romario thì khác. Ông luôn được yêu mến tại quê nhà, bởi người hâm mộ luôn tìm thấy sự gần gũi nơi huyền thoại này. Romario đơn giản được gọi là “Baixinho”, một gã lùn cao 1,67m.

Romário de Souza Faria hay Romário (sinh 29 tháng 1 năm 1966), là một cựu cầu thủ bóng đá Brazil. Ông đã giúp Brasil chiến thắng, giành ngôi vô địch thế giới World Cup 1994 và là một trong những tiền đạo xuất sắc nhất trên thế giới trong thập niên 1990. Ông cũng gặt hái nhiều thành công với các câu lạc bộ bóng đá châu Âu như PSV Eindhoven và FC Barcelona, hay câu lạc bộ Vasco da Gama ở Brasil.

Ông là cầu thủ ghi bàn cao thứ 3 trong lịch sử đội bóng đá Brazil, cũng là người ghi bàn nhiều thứ hai trong mọi thời đại ở Campeonato Brasileiro Série A.

Sinh ra tại khu ổ chuột Rio de Janeiro, Romario cũng như bao đứa trẻ khác trưởng thành từ bóng đá đường phố. Chính vì vậy, ông sở hữu một khí chất đầy ngang tàng và cái tôi cao ngút trời. Năm 1985, Romario có suất khoác áo đội một Vasco da Gama và giành chức vô địch bang Carioca năm 1987, 1988. Tiếp đó, ông mang Brazil vào chung kết Olympic tại Seoul 1988, nhưng ngậm ngùi về nhì sau màn ngược dòng không tưởng của Liên Xô.

Chứng kiến phong độ tuyệt vời của cầu thủ trẻ người Brazil, PSV đã bỏ ra con số 5 triệu USD, số tiền cao không tưởng với một cầu thủ từ Nam Mỹ để đưa anh đến với Châu Âu. Dù chỉ là một đứa trẻ lớn lên ở khu bụi đời, chân ướt chân ráo đến PSV, Romario vẫn giữ cho mình mới cái tính ngang tàng không ai bằng.

HLV Guus Hiddink nhớ lại: “Nếu thấy tôi lo âu trước một trận đấu lớn, cậu ấy sẽ tiến đến và nói: ‘Sếp lo chi cho mệt, mai em ghi bàn và mình thắng thôi. Trong 10 lần nói cái giọng ấy, có tới tám lần Romario ghi bàn thật và đội thắng thật. Phi thường!”

Bất chấp chiều cao chỉ là 1m67, một con số quá chênh lệch với các cầu thủ Châu Âu thiên về thể lực lúc bấy giờ, Romario vẫn khuấy đảo làng bóng đá Hà Lan. Ba mùa giải đầu tiên, ông đều giành danh hiệu “Vua phá lưới”. Với dáng dấp nhỏ bé, bắp đôi vạm vỡ nhưng đầy ranh mãnh trước khung thành, ông đã được được trao biệt “Quỷ Lùn”. HLV Parreira của Brazil dù không thích cá tính của Romario vẫn phải thừa nhận: “Rất lười di chuyển rộng sang hai biên, nhưng cậu ấy thực sự là ông Vua trong vòng cấm”.

5 năm tại PSV, Romario đá 167 trận, ghi đến 165 bàn. Rất nhiều bàn trong số ấy được xem là để đời. Tất cả đều thường diễn ra theo một kịch bản: Romario kiểm soát bóng đầy nhẹ nhàng, sử dụng tốc độ vượt trội để vượt qua hậu vệ, trước khi rê bóng hoặc lốp bóng qua đầu thủ môn đối phương để ghi bàn. Nếu bóng vào chân tiền đạo này ở vòng cấm, ông là “BẤT KHẢ CHIẾN BẠI”.

Romario không thích tung ra những quả sút “phổ thông”. Hoặc là ông nã pháo cho quả bóng tung lưới nhanh đến mức thủ môn không kịp nhận ra, hoặc ông sút nhẹ đến mức đối thủ phải giật mình vì tiếc nuối không cản được. Và dù chọn phương án gì đi nữa, tất cả đều phải thừa nhận Romario rất hiệu quả. Khi được hỏi bí quyết ghi nhiều bàn trong sự nghiệp, ông đáp: “Vì tôi căm thù lũ thủ môn”.

Năm 1993, Romario gia nhập Barca. “Dream Team” của Johan Cruyff khi đó vừa vô địch La Liga ba năm liên tiếp. Nhưng Cruyff vẫn hơi lo là đội bóng của ông có quá nhiều “người tốt”. Ông cần một cầu thủ cá tính hơn để dựa vào trong những tình huống nguy nan. Và “Quỷ lùn” đã là người được chọn.Ngay trong mùa giải đầu tiên, ông ghi 30 bàn và giành danh hiệu “Vua phá lưới”. Tuy nhiên, Romario chơi hay trên sân bao nhiêu, ông lại khiến các HLV phiền lòng bấy nhiêu bởi tính chất đầy hoang dã và phóng khoáng của mình. Hai tuần sau El Clasico, Romario đấm vào mặt Diego Simeone và bị treo giò năm trận. Có lần Romario xin Cruyff nghỉ thêm vài ngày để có thể tham dự hội hè Rio. “Tôi vừa cười vừa trả lời: ‘Nếu cậu có thể ghi hai bàn vào ngày mai thì ok”, Cruyff nhớ lại. “Ngày hôm sau, Romario lập một cú đúp chỉ trong vòng 20 phút. Vừa ghi bàn thứ hai, cậu ấy chạy ra xin được nghỉ sớm vì… một tiếng nữa máy bay sẽ cất cánh. Tôi còn biết làm gì hơn ngoài việc để cậu ấy đi”.

Và sau khi về Rio để “hội hè miên man”, Romario đã trở lại Barcelona rất muộn. Phóng viên chờ ông ở sân bay để chất vấn, và ông đáp: “HLV cho tôi đi nghỉ phép, chứ có bảo bao giờ tôi phải quay về đâu”. Dù vô địch La Liga năm 1994, “Dream Team” của Cruyff lại sụp đổ sau đó khi thua 0-4 trước Milan ở chung kết Champions League. Nhưng Romario không có thời gian để buồn khi ông phải trở lại Brazil để tập trung cho World Cup, giải đấu hay nhất sự nghiệp của mình.

Ông cùng chân sút cự phách Bebeto tạo thành cặp tiền đạo trong sơ đồ 4-4-2 của Brazil dự World Cup 1994. Romario ghi bàn ở cả ba trận vòng bảng, giúp Brazil độc chiếm ngôi đầu. Vòng 1/8 phải đá với chủ nhà Mỹ, Bebeto ghi bàn duy nhất.

Trong một cuộc trả lời phỏng vấn trên sân tập, Bebeto nói: “Tôi có thể cảm nhận được sự lo lắng từ những đồng bào của mình hôm nay”. Romario chen vào ngay: “Xạo nha, tôi có lo gì đâu”.

Họ trở thành một cặp bài trùng hay bậc nhất lịch sử bóng đá Brazil. Cả hai đều ghi bàn giúp Brazil đánh bại Hà Lan 3-2 ở tứ kết. Trận bán kết với Thụy Điển kéo dài đến tận phút 80 trước khi Romario ghi bàn duy nhất. Trận chung kết với Italy phải kéo vào loạt sút luân lưu cho đến khi Roberto Baggio sút hụt quả penalty quyết định và Brazil lên ngôi vô địch World Cup lần thứ 4 trong lịch sử.

Romario đã trở lại Brazil như một người hùng, đúng như ông mong đợi. Màn hội hè ăn mừng kéo dài suốt cả tháng trời. Khi trở lại Barca, ông vẫn còn chưa hoàn hồn.

“Romario đã không trở lại Barca sau World Cup 1994”, đồng đội Hristo Stoichkov nói. “Cơ thể ông ấy ở đó, nhưng tâm trí thì lại ở Rio.”

Romario nhớ Rio. Ông muốn nhận thêm nhiều sự ca tụng cho những gì mình đã đạt được. Ông trở về với quê hương trong ngày tháng đỉnh cao nhất sự nghiệp và quay lại Châu Âu đúng 1 năm trong màu áo Valencia. Romario mặc kệ nỗi luyến tiếc chưa giành chức vô địch Champions League mà chỉ muốn chìm đắm trong tình yêu mà các CĐV Brazil dành cho mình.

Cầu thủ vĩ đại thường gắn liền với những danh hiệu và thống kê vĩ đại. Romario có cả 2 điều đó. World Cup 1994 đưa Romario lên tầm huyền thoại và hơn 1.000 bàn thắng, dù thống kê này còn gây nhiều tranh cãi, giúp ông trở thành một trong những chân sút xuất sắc nhất lịch sử bóng đá thế giới.

Và ông được coi như một “Vị thánh sống” của Brazil bởi không chỉ là người hùng ở World Cup 1994 mà còn bởi tính cách đáng yêu và đậm chất Samba của mình.

Romario luôn được gọi là “người trong chúng ta”, không có gì khác biệt trong cuộc sống thường ngày so với người khác. Ông thường xuyên được miêu tả là một người bình thường, vui vẻ, yêu thương. Người ta thường gọi carioca là một người đến từ thành phố Rio de Janeiro và Romario là một carioca đến tận xương tủy.

Sự phóng khoáng, dị biệt đó càng kéo Romario gần lại với quần chúng. Sau khi kết thúc sự nghiệp, Romario trở thành một chính trị gia. Ông đã chiến đấu vì dân chúng, giúp vé xem World Cup 2014 có giá rẻ hơn cho các gia đình có thu nhập thấp. Nó khiến cho Romario càng được yêu mến hơn. Ở Brazil, Pele có thể là vua, còn Romario sẽ luôn là “Quỷ lùn” trong lòng người dân.

>> Xem thêm: Keohay – Kèo nhà cái bóng đá trực tuyến hôm nay

Bài viết cùng chuyên mục