Matthias Sammer: Niềm tự hào cuối cùng của người Đức

Không chỉ là chứng nhân lịch sử của bóng đá Đức, Matthias Sammer còn được coi là “libero” cuối cùng và cũng là cầu thủ người Đức gần nhất giành Quả bóng vàng.

Thăng hoa khi trở thành Libero

Sinh ngày 5/9/1967 tại Dresden, Matthias Sammer khởi nghiệp tại CLB quê nhà Dynamo Dresden và khi nước Đức thống nhất, ông trở thành một trong những cầu thủ đầu tiên của Đông Đức khoác áo một CLB ở phía Tây khi gia nhập Vfb Stuttgart vào năm 1990. Ông cũng là cầu thủ Đông Đức đầu tiên xuất ngoại (sang Italia) và là người hiếm hoi đến từ phía Đông thường xuyên góp mặt trong đội hình tuyển Đức thống nhất.

Nói sơ qua để thấy, Sammer là một nhân vật đặc biệt và được coi như chứng nhân lịch sử của bóng đá Đức sau khi thống nhất. Trong khoảng thời gian đầu sự nghiệp, tuy đá ở vị trí tiền vệ phòng ngự nhưng Sammer lại sở hữu khả năng ghi bàn hết sức đáng nể. Ông ghi 11 bàn ở mùa giải ra mắt Stuttgart rồi mùa sau đó tiếp tục ghi được 9 bàn, góp công lớn giúp “Thiên nga trắng” trở thành nhà vô địch đầu tiên của Bundesliga sau khi nước Đức thống nhất.

Thành công tại Stuttgart giúp Sammer có được tấm vé sang Italia chơi bóng cho Inter Milan vào năm 1992. Tuy nhiên, bất chấp việc ghi được 4 bàn sau 11 lần ra sân, bao gồm bàn thắng vào lưới Juventus ở trận derby d’Italia, Sammer vẫn bị đánh giá là không hòa nhập được với môi trường bóng đá ở đất nước hình chiếc ủng. Ông sớm trở lại Đức khoác áo Dortmund vào tháng 1/1993.

Được trở lại quê nhà, Sammer như “cá gặp nước” khi ngay lập tức tỏa sáng với 10 bàn chỉ sau 17 trận ở giai đoạn lượt về. Thế nhưng Sammer chỉ thực sự thăng hoa sau khi được HLV Ottmar Hitzfeld kéo xuống đá ở trung tâm hàng phòng ngự, đảm nhiệm vai trò của một “libero” – hậu vệ quét giống như 2 huyền thoại đồng hương là Franz Beckenbauer và Lothar Matthaus, cũng là những người được điều chuyển từ tuyến giữa xuống hàng thủ.

Việc trở thành một libero đã nâng tầm Sammer và mang về thành công liên tiếp cho Dortmund. Đội bóng áo vàng – đen không chỉ thể hiện sự thống trị tại Đức với 2 Đĩa bạc Bundesliga liên tiếp (1995, 1996) mà còn thăng hoa tại đấu trường châu Âu với chức vô địch Champions League đầu tiên (cũng là duy nhất tính đến thời điểm hiện tại) trong lịch sử CLB vào năm 1997.

Niềm tự hào cuối cùng của người Đức

Không chỉ là ngôi sao tại cấp CLB, Sammer còn trở thành trụ cột ở đội tuyển quốc gia Đức và là ngôi sao sáng bậc nhất trong chức vô địch EURO 1996 của Die Mannschaft. Tại giải đấu được tổ chức tại Anh, đúng với phong cách thi đấu của một libero thực thụ, ông vừa là thủ lĩnh hàng thủ, vừa có 2 bàn thắng quan trọng – 1 ở trận mở màn vòng bảng và 1 là bàn ấn định chiến thắng trước Croatia ở tứ kết.

Nhờ màn trình diễn xuất sắc tại EURO 1996, Sammer đã đánh bại 2 “siêu tiền đạo” là Ronaldo Nazario và Alan Shearer để trở thành chủ nhân của Quả bóng vàng Châu Âu 1996. Ông là cầu thủ người Đức gần nhất giành Quả bóng vàng, đồng thời cũng được coi là libero thực thụ cuối cùng của bóng đá thế giới. Không hề quá khi nói Sammer chính là niềm tự hào cuối cùng của người Đức.

Đáng tiếc, sự nghiệp của Sammer sớm ở chấm dứt ở tuổi 30 bởi chấn thương đầu gối nghiêm trọng. Nếu không, có lẽ ông còn có thể giành thêm những danh hiệu nữa, cả ở cấp độ CLB, đội tuyển quốc gia lẫn trên khía cạnh cá nhân.

Người Đức ví Sammer như “truyền nhân” của Beckenbauer không chỉ bởi những màn trình diễn xuất sắc trên sân bóng ở vị trí libero. Kết thúc sự nghiệp, cựu danh thủ người Đức cũng tham gia sự nghiệp huấn luyện, quản lý và thu về những thành công vang dội.

Thành công trên mọi phương diện

Sammer bắt đầu công tác huấn luyện vào hè 2000 với vị trí thuyền trưởng CLB cũ Dortmund. Trong thời kì mà Die Borussen không được đánh giá quá cao, ông vẫn đưa đại diện vùng Ruhr tới chức vô địch Bundesliga 2002. Bên cạnh đó, đội bóng của Sammer còn vào đến chung kết UEFA Cup 2001/02 nhưng đáng tiếc lại thất bại trước Feyenoord.

Sau vài năm trải nghiệm công việc huấn luyện, Sammer lại thử sức ở vai trò quản lý, bắt đầu là vị trí giám đốc kĩ thuật của Liên đoàn bóng đá Đức với nhiệm vụ tìm kiếm các “sao mai”, áp dụng khoa học thể thao vào quá trình huấn luyện cũng như hỗ trợ HLV các đội tuyển quốc gia xây dựng chiến thuật. Không phải ngẫu nhiên khi từ lúc Sammer đảm nhiệm vai trò này, đội tuyển Đức lại bước vào thời kì hồi sinh và nở rộ tài năng.

Thành công ở Liên đoàn bóng đá Đức đưa Sammer đến với CLB vĩ đại nhất nước Đức, Bayern Munich. Ông về sân Allianz Arena làm giám đốc thể thao vào hè 2012 và được cựu chủ tịch Uli Hoeness gọi là “mảnh ghép còn thiếu” của Hùm xám.

Thật vậy, với những bản hợp đồng mà Sammer mang về vào hè 2012 gồm Dante, Mario Mandzukic và đặc biệt là “cú chốt” mang tên Javi Martinez, Bayern đã giành được cú ăn 3 lịch sử. Ông cũng góp công không nhỏ trong việc đưa Pep Guardiola về Munich thay Jupp Heynckes. Sau gần 4 năm, Sammer chia tay Hùm xám bởi lý do sức khỏe, kéo theo sự thất bại của đội bóng mạnh nhất nước Đức trên thị trường chuyển nhượng suốt vài năm trở lại đây.

Tựu chung lại, với thành công cũng như tầm ảnh hưởng của mình trên mọi phương diện, dù không trở thành những “tượng đài” như Beckenbauer hay Matthaus nhưng Sammer vẫn có được vị trí trang trọng trong ngôi đền huyền thoại của bóng đá Đức cũng như thế giới.

Bài viết cùng chuyên mục