Iker Casillas: Những ký ức không bao giờ quên

Đôi khi ngồi ở bên lề khu tập luyện của Real Madrid, Iker Casillas sẽ được yêu cầu chơi một trò chơi nho nhỏ. Một HLV hay đồng đội sẽ nói đến một ngày diễn ra trận đấu nào đó mà anh đã thi đấu. Ví dụ, ngày 5 tháng 1 năm 2002, đối thủ là Deportivo de La Coruna. Casillas ngừng lại một chút. Sau đó, anh sẽ nói cho họ biết tỷ số.

Theo tính toán của Casillas, anh thường đúng khoảng 98%. Đặt vào trong bối cảnh thì đó là con số khá ấn tượng. “Những trận đấu mà Iker Casillas đã chơi” sẽ là một danh mục gây ấn tượng trên một chương trình nào đó, ngay cả với chính bản thân anh. Sự nghiệp của Casillas kéo dài 3 thập kỷ và vắt qua 2 thế kỷ. Trong suốt quãng thời gian khoác áo Real Madrid, FC Porto và đội tuyển Tây Ban Nha, anh đã ra sân hơn 1000 trận.

Trong một thế giới lý tưởng, con số đó sẽ tiếp tục tăng lên. Song, Casillas đã tuyên bố giải nghệ hồi tháng 8 vừa qua ở tuổi 39. Anh không có nhiều lựa chọn. Tháng 5 năm 2019, trong buổi tập của Porto, anh cảm thấy đau ngực, miệng và cánh tay. Các bác sĩ CLB đưa anh đến thẳng bệnh viện. Chỉ sau khi được phẫu thuật, thủ môn người Tây Ban Nha mới được thông báo mình bị lên cơn đau tim.

Sau khi bình phục, anh đã nghĩ đến việc trở lại sân cò. Anh thích quãng thời gian ở Bồ Đào Nha, nếm trải “sự yên tĩnh” mà anh tìm thấy ở đó trong khoảng thời gian xế chiều sự nghiệp. Anh được điền tên vào danh sách thi đấu của Porto trong mùa giải cuối cùng. Vài tháng sau khi bị đau tim, anh đã trở lại phòng tập gym.

Tuy nhiên, lời khuyên của các bác sĩ là điều anh không thể làm trái. “Các bác sĩ nói rằng điều tốt nhất tôi có thể làm là dừng lại”, Casillas chia sẻ. Thật khó để một vận động viên phớt lờ lời khuyên ấy. Nhưng ngoài việc là cầu thủ, anh còn là người chồng cũng như người cha của 2 đứa con. “Có một rủi ro tiềm ẩn. Và nếu đã có rủi ro thì thật ngớ ngẩn nếu tiếp tục”, anh bộc bạch.

Và giờ đây, tất cả những gì còn lại với anh là ký ức, những ký ức sống động và tươi sáng. 98% trận đấu Casillas nhớ rõ tỷ số, nhưng không chỉ như thế mà nó còn là cảm giác nữa. Anh nhớ lại những suy nghĩ của mình khi bước lên nhận cúp ở Vienna vào năm 2008, vài giây trước khi Tây Ban Nha chính thức nâng cao cúp vô địch Euro – danh hiệu quốc tế đầu tiên của họ kể từ năm 1964. “Chúng tôi đã phá bỏ lời nguyền dường như đã đeo bám bóng đá Tây Ban Nha”, cựu thủ thành 39 tuổi bày tỏ.

Anh lại nhớ tới cảm xúc 2 năm sau đó khi bước đi ở sân Soccer City tại Johannesburg sau khi Tây Ban Nha trở thành nhà vô địch thế giới. Casillas nói: “Đó là lịch sử, nhưng thời điểm đó bạn không coi trọng nó. Bạn nghĩ điều ấy là bình thường: ‘Chúng ta vô địch Euro, chúng ta vô địch World Cup, chúng ta là đội bóng mạnh’”.

Và anh nhớ lại vào năm 2012, khi Tây Ban Nha bảo vệ thành công ngôi vương châu Âu, cảm giác như thể đội bóng đó “có thể đã chơi ở Globetrotters hay Dream Team từ Thế vận hội 1992 và chúng tôi đã giành chiến thắng”.’

Anh khẳng định tất cả đều là những ký ức sống động thực sự chứ không phải giả tạo. Mọi thứ được hình thành và gom lại theo thời gian. Tất nhiên, thật may mắn khi nhớ lại thật rõ ràng những đỉnh cao ấy: những danh hiệu và vinh quang đã giành được ở cả CLB lẫn đội tuyển quốc gia. Nhưng tất nhiên không thể thiếu những ký ức buồn bởi Casillas cũng nhớ những thất bại cũng chính xác không kém.

Một vài ngày trước cuộc phỏng vấn với New York Times, Casillas đã chia sẻ lại trên Twitter một video từ tài khoản chính thức của UEFA Champions League. Đó là thước phim về trận đấu trên sân Anfield năm 2009, anh đeo băng đội trưởng Real Madrid đối đầu Liverpool ở vòng 16 đội. Casillas thực hiện một loạt những pha cứu thua ngoạn mục, ngăn cản Fernando Torres và Steven Gerrard hết lần này đến lần khác.

Điều không được đề cập đến là tỷ số. Ngày hôm đó, Liverpool thắng 4-0. Sân Anfield đã dành những tràng pháo tay nhiệt liệt cho Casillas, song anh hiểu rằng “Liverpool đã có thể ghi tới 12 bàn”. Casillas rời sân với những giọt nước mắt.

Anh chia sẻ: “Đó là khuôn mặt bất lực chứ không phải phẫn nộ. Tôi rất buồn và thất vọng. Đó là thời điểm đã 7 năm kể từ khi Real lọt vào trận chung kết. Bạn có thể thua một trận ở vòng đấu loại trực tiếp. Chúng tôi thất bại 0-1 ở lượt đi. Nhưng còn thua 0-4 thì sao? Tôi cảm nhận được sự thất vọng của tất cả người hâm mộ Real đã có mặt ở Liverpool cũng như toàn bộ người hâm mộ trên khắp thế giới”. Dù có rất nhiều pha cứu thua xuất sắc, anh cũng cảm thấy mình “phải chịu trách nhiệm”.

Casillas cho biết anh cảm nhận được trách nhiệm ấy từ năm 8 – 9 tuổi khi gia nhập đội bóng thời ấu thơ. Anh dần quen với nó, thậm chí bắt đầu thích nó. Song, nó cũng tạo nên sức ép đặc biệt với anh.

Huyền thoại Fernando Hierro từng nói 1 năm ở Madrid giống như 5 năm ở nơi khác. Casillas cho biết đôi khi anh cảm thấy như thể mình đã ở đó nửa thế kỷ. “Áp lực là liên tục”, anh khẳng định. Điều này chúng ta có thể thấy rõ ở những gì anh đã trải qua khi ở đỉnh cao sự nghiệp. Trong những năm tháng liên tiếp giành danh hiệu và phá vỡ những rào cản cùng đội tuyển Tây Ban Nha thì sự nghiệp ở CLB của anh thực sự tiêu hao nhiều năng lượng vào những cuộc chạm trán giữa Real Madrid vs Barcelona; Cristiano Ronaldo vs Lionel Messi; Jose Mourinho vs Pep Guardiola và Tito Vilanova.

Trong vòng 4 năm, họ tạo nên một trong những derby căng thẳng và hấp dẫn nhất thế giới bóng đá. Nó bị biến thành cuộc chạm trán đầy mùi chính trị và đen tối. Nhà báo Paolo Condo đã viết hẳn cuốn sách về 3 tuần của mùa xuân năm 2011 khi 2 CLB đối đầu nhau 4 lần trong vòng 18 ngày và cả thế giới bóng đá dường như dừng lại để theo dõi.

Giờ đây, Casillas miêu tả điều đó thật “điên rồ”. Cựu thủ quân Real Madrid chia sẻ: “Chúng tôi chưa chuẩn bị để đá 4 trận El Clasico trong 1 tháng. Rất nhiều sự căng thẳng và điên rồ”. Sự kình địch càng trở nên căng thẳng và phức tạp hơn bởi vấn đề đòi độc lập của xứ Catalunya. Casillas khẳng định có thời điểm, trận đấu dường như “mang tính chính trị còn hơn cả bóng đá”. Tất cả những gì anh có thể hy vọng là “không đổ thêm dầu vào lửa”.

Tuy vậy, vị trí của anh thực sự dễ dẫn đến thù hằn căng thẳng bởi anh là đội trưởng Real Madrid. “CLB đã định hình nên tôi, điều đó có ý nghĩa to lớn với những người quanh tôi”, Casillas chia sẻ. Ngoài ra anh còn là thủ quân đội tuyển Tây Ban Nha, thủ lĩnh một tập thể có vị thế quan trọng với một đất nước vẫn đang quay cuồng bởi khủng hoảng kinh tế. Đội bóng ấy đã chinh phục châu Âu rồi thế giới. Anh cảm thấy mình có trách nhiệm với người hâm mộ CLB và toàn bộ đất nước. “Bạn phải làm điều đúng đắn cho tất cả mọi người”, anh khẳng định.

Đến năm 2015, “Thánh Iker” đã sẵn sàng cho một sự thay đổi. Mối quan hệ của anh với Real Madrid đã khác, anh thừa nhận có lúc cảm thấy “đơn độc” khi anh bị Mourinho gạt ra ngoài và sau đó bị chủ tịch Florentino Perez bỏ rơi. Anh thấy sẽ có cơ hội để “tìm lại bình yên” ở Porto.

Casillas bày tỏ: “Tôi cần phải thật tĩnh tâm để tìm lại niềm vui. Tôi không thích thấy bản thân mình ngày nào cũng xuất hiện trên mặt báo hay ở giữa những cuộc tranh cãi nào đó. Lựa chọn tốt nhất là rời đi ngay cả khi đó là nơi tôi đã lớn lên, là nhà tôi, nơi đã cùng tôi trải qua bao khó khăn. Tôi không muốn tức giận. Tôi muốn bớt sợ hãi lại”.

Dù vậy, sự căng thẳng không làm thay đổi được những ký ức. Với Casillas, bóng đá là về ký ức: không nhất thiết phải là tỷ số mà là cảm xúc. Những cầu thủ mà cựu thủ thành Tây Ban Nha trân trọng nhất là những người thi đấu nhiều trận và lâu nhất (anh nhắc tới Paul Scholes và Francesco Totti), những người đã ghi tên mình vào lịch sử một CLB.

Anh thích những khoảnh khắc người hâm mộ nói cho anh biết họ ở đâu khi Tây Ban Nha vô địch World Cup hoặc họ đang làm gì khi anh rời ghế dự bị và giành chức vô địch Champions League thứ hai khi mới chỉ là thiếu niên.

“Việc ấy diễn ra khi bạn đến công viên, đi nhà hàng hay gặp những người Tây Ban Nha khi bạn đang ở nước ngoài. Họ nhớ mình ở đâu: đang làm đám cưới hay xem trận đấu cùng con trai. Những khoảnh khắc ấy khiến tất cả mọi người ghi nhớ. Thật vui và đáng yêu khi biết bạn được nhớ tới”, cựu thủ thành Real Madrid khẳng định.

>> Xem thêm: Keohay – Kèo nhà cái bóng đá trực tuyến hôm nay

Bài viết cùng chuyên mục