George Weah: Biểu tượng của tinh thần xứ Lục địa đen

George Weah vì thế là một biểu tượng, sau khi ba lần được bình chọn là Cầu thủ hay nhất châu Phi, một lần được vinh danh Quả Bóng Vàng. 

Weah sinh ngày 1/10/1966 tại thị trấn Clara. Thuộc thủ đô Monrovia của Liberia nhưng thị trấn nơi ông sinh ra vẫn được biết đến như một khu ổ chuột nghèo khổ nhất cả nước. Ông thậm chí còn không biết mặt cha mẹ mình khi họ đã bỏ rơi Weah từ lúc mới lọt lòng. Weah sống với người bà cùng 12 anh chị em của mình trong một căn nhà tồi tàn, trên con đường (có thể gọi như vậy) đầy bùn vào mùa mưa và rất nhiều bụi trong mùa khô. Đám trẻ nơi đây đến giờ vẫn còn đi chân trần, đá bóng trên những con đường mà Weah từng lớn lên trong những năm 1970. Weah khi ấy chơi bóng với niềm say mê mà không biết rằng mình đang đi những bước đầu tiên để thay đổi cả cuộc đời.

Weah khởi nghiệp ở quê nhà, 21 tuổi ông mới sang Cameroon thi đấu. Có cả tá tuyển trạch viên châu Âu đã để mắt tới chân sút người Liberia ở thời điểm đó, khi anh đang khoác áo đội Tonnerre Yaounde. Gần 22 tuổi được Arsene Wenger mang sang châu Âu trong màu áo Monaco. Wenger lập tức sửng sốt vì tài nghệ của chàng tiền đạo châu Phi. “Tôi có cảm giác không khác gì đứa trẻ tìm ra chú thỏ chocolate trong vườn nhà vào lễ Phục sinh”, HLV người Pháp kể lại.

Thể hiện tốt trên sân tập, Weah được trao cơ hội đá chính và anh dần chiếm một suất trên hàng công Monaco với phong độ ghi bàn rất ấn tượng. Sau 103 trận cho Monaco, ông ghi được tổng cộng 47 bàn thắng. Năm 1989, Weah được bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất châu Phi, chỉ một năm sau khi ông rời lục địa đen.

Ở Monaco dưới sự dìu dắt của HLV Wenger, chân sút người Liberia ghi tới hơn 60 bàn thắng trong 4 mùa giải. Anh có hai danh hiệu cá nhân đáng chú ý trong giai đoạn này: cầu thủ xuất sắc nhất châu Phi năm 1989 và cầu thủ nước ngoài hay nhất của giải Hạng Nhất Pháp năm 1991. Chính ông thầy của anh cũng phải thốt lên rằng: “Tôi chưa từng thấy cầu thủ nào bùng nổ như cái cách cậu ta đã làm”.

Năm 1992, Weah tiếp tục hành trình của mình tại đất Pháp nhưng là ở Paris Saint Germain. Ông để lại dấu ấn khi ghi 32 bàn trong 96 trận, để cùng PSG giành 3 chức vô địch quốc nội từ năm 1992 đến 1995, trong đó phải kể đến chức vô địch Pháp năm 1994. Ở sân chơi châu Âu, Weah đưa PSG vào bán kết UEFA Cup mùa giải 1992/1993 và ở mùa giải 1994/1995, ông ghi tới 7 bàn tại Champions League để trở thành vua phá lưới năm ấy.. Champions League mùa 1994-1995, ông giành danh hiệu Vua phá lưới. Khi rời Paris, ông đã ghi đến 16 bàn sau 25 trận tại châu Âu. Đó là một thành tích phi thường lúc ấy.

Thành công ở Pháp là tấm vé thông hành đưa George Weah tới AC Milan – một trong những CLB lớn nhất thế giới và được làm việc với HLV Fabio Capello. Đến Milan khi đã 29 tuổi, Weah vẫn thể hiện được tài năng của mình dù phải chơi bên cạnh hàng loạt những ngôi sao như Paolo Maldini, Patrick Vieira, Rudd Gullit hay cả những Marco van Basten và “Đuôi ngựa thần thánh” Roberto Baggio.

Tương tự như mọi tiền đạo Châu Phi, Weah nổi bật với thể chất vượt trội. Năm 2014, Thierry Henry thừa nhận đã rất ngưỡng mộ Weah khi còn ở đội trẻ Monaco. Henry nói: “Trong lịch sử bóng đá, tôi chưa từng thấy ai với sức mạnh và tốc độ như Weah”.

Con số 46 bàn sau 114 trận cho Milan đã nói lên tất cả. Ngay ở mùa giải đầu tiên chơi bóng cho đội chủ sân San Siro, Weah đã ghi được 11 bàn sau 26 trận tại Serie A, trong đó có bàn thắng solo khó tin vào lưới Verona – pha lập công được tờ Gazetta dello Sport mô tả là đẳng cấp nhất trong lịch sử Serie A.

Cuối mùa giải đầu tiên tại Milan, Weah mang scudetto trở lại San Siro. Riêng ông trở thành cầu thủ đầu tiên và duy nhất đến nay giành Quả Bóng Vàng và Cầu thủ hay nhất thế giới của FIFA. Baresi, một trong những hậu vệ hay nhất lịch sử, nói: “Weah làm tất cả ngạc nhiên, kể cả tôi. Khi đến Milan, anh ấy không còn trẻ, nhưng cũng chưa mấy tên tuổi trên bình diện quốc tế. Chỉ sau vài buổi tập, chúng tôi biết mình đang có một đồng đội phi thường. Weah có mọi thứ mà một trung phong mơ ước: nhanh, kỹ thuật và sự khó lường”.

Weah khi ấy đã ở trên đỉnh, là người giỏi nhất trong số những người giỏi nhất – điều mà ông chẳng bao giờ nghĩ mình sẽ làm được: “Tôi nhớ Arsene Wenger vẫn thường bảo tôi là tôi có thể trở thành cầu thủ hay nhất thế giới. Tôi cứ nghĩ ông ấy đùa cợt. Nhưng tôi vẫn luôn cố gắng và khi sự nghiệp tiến triển, tôi nhận ra Wenger đã đúng”.

Rời Milan năm 2000, George Weah phiêu bạt qua một số đội bóng khác như Chelsea, Manchester City, Marseille trước khi giải nghệ năm 2003. Nhìn lại, ông đã có một sự nghiệp khá viên mãn. Nhưng đằng sau những thành công ấy là những nỗi đau, là không ít trăn trở nơi quê nhà Liberia của mình.

Ở châu Phi, những người như George Weah luôn có tầm ảnh hưởng rất lớn. Họ giàu có, có danh vọng, và họ là những ngôi sao bóng đá. Có hàng triệu trẻ em châu Phi nhìn vào họ và nuôi mộng đổi đời nhờ nghiệp cầu thủ. Những ngôi sao như Samuel Eto’o hay Didier Drogba cũng góp một phần công sức và tiền bạc để chắp cánh cho những giấc mơ đó, thông qua các hoạt động bóng đá và từ thiện.

George Weah cũng vậy. Trong thời gian làm đại sứ của UNICEF khi còn là cầu thủ, anh đã quyên góp một số tiền lớn để xây dựng các bệnh viện ở quê nhà. Quả Bóng Vàng năm 1995 thậm chí còn trích tiền túi ra để tài trợ cho đội tuyển quốc gia thi đấu trong chiến dịch vòng loại World Cup 2002. Đó là thời điểm kinh tế Liberia kiệt quệ sau hơn một thập kỷ nội chiến.

Sau khi giải nghệ, ông lập ra Junior Professionals, đội bóng ở quê nhà Monrovia để thưởng cho những trẻ em vừa đá bóng giỏi nhưng vẫn không bỏ học. Weah luôn nêu cao khẩu hiệu: “Đừng hỏi bóng đá đã mang lại gì cho bạn, mà hãy hỏi mình đã làm gì thông qua bóng đá”.

Nhưng Weah muốn làm được nhiều hơn thế. Khi cuộc nội chiến 14 năm khiến hơn 250 ngàn người Liberia thiệt mạng kết thúc, anh quyết định ra tranh cử Tổng thống.

“Tôi không theo nghiệp huấn luyện. Tôi muốn giúp đất nước mình theo một cách khác”, Weah chia sẻ trong cuộc phỏng vấn năm 2016. “Khi nhìn thấy những đứa trẻ cầm súng, tôi quyết định phải cứu lấy chúng. Tôi giúp chúng buông vũ khí xuống, và rất nhiều người trong đó được đến trường rồi trở thành bác sĩ, luật sư ngày hôm nay.”

Bầu cử Tổng thống rõ ràng không giống với bình chọn Quả Bóng Vàng hay Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. Chẳng ai quan tâm tới trình độ học vấn của Weah khi bỏ phiếu cho anh trong cuộc bầu chọn danh hiệu cầu thủ hay nhất hành tinh.

Ngày 28/12, George Weah chính thức trở thành Tổng thống của Liberia sau một lần thất bại trong cuộc bầu cử. Người dân Liberia đổ xuống đường nhảy múa, hát vang “Ole Ole” và ăn mừng chiến thắng khi kết quả được công bố. Họ biết rằng kể từ nay, đất nước họ sẽ được lãnh đạo bởi người hùng của họ, bởi vị vua mà chính họ tôn sùng.

Rất nhiều trường học, bệnh viện đang chờ ông xây dựng, rất nhiều người nghèo đang cần thức ăn. Weah sẽ phải rất vất vả để giúp hơn 4 triệu người dân Liberia có một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Nhưng hãy cứ tin tưởng ở Weah rằng ông sẽ làm được, như cái cách ông vượt qua rừng hậu vệ Verona để ghi bàn vậy. Bởi ông là người hùng, là “King George”, và là Tổng thống của Liberia.

>> Xem thêm: Keohay – Kèo nhà cái bóng đá trực tuyến hôm nay

Bài viết cùng chuyên mục