Dino Zoff: Tượng đài bất diệt

Nhắc đến Italia, người ta nghĩ ngay đến món mỳ Spagetti, đến những chiếc Vespa và cả tòa thánh Vatican. Nếu nói đến bóng đá, họ có triết lí catenaccio, các hậu vệ và thủ môn đẳng cấp nhất. Và Dino Zoff là một trong những người vĩ đại hơn tất cả.

Có vẻ như việc sinh ra trong một vùng quê nghèo khó của nước Ý đã ảnh hưởng đến việc phát triển chiều cao của Dino Zoff. Ông đã bị cả hai CLB lớn của Italia lúc đó là Juventus và Inter Milan từ chối khi chỉ cao vẻn vẹn 1m49 khi đã 14 tuổi.

Lúc đó, bà Adelaide, mẹ của Dino Zoff đã rất thất vọng và quyết tâm cho con theo bằng được nghiệp bóng đá bằng việc tuyên bố: “Tôi sẽ làm con tôi cao hơn bằng cách ăn thật nhiều trứng.” Và những nỗ lực của bà mẹ thương con đã được đền đáp, khi 5 năm sau ông cao vỏng lên và trở thành một chàng trai với chiều cao 1m82.

Ông trở thành thủ môn của Udinese năm 1961. Tuy nhiên, những ngày tháng ở đội bóng này không nhiều, khi Dino Zoff chia tay Udinese để đến với Mantova chỉ sau 4 lần ra sân. Sau màn trình diễn rất ấn tượng trong màu áo Mantova, Dino Zoff đã được đề cử là một trong 4 thủ môn sẽ cùng ĐT Ý dự World Cup, cùng với Enrico Albertosi, Roberto Anzolin và Pierluigi Pizzaballa. Tiếc là HLV Edmondo Fabbri đã không chọn ông vào ĐTQG mà quyết định chọn ba thủ môn còn lại.

Năm 1967 là một năm có thể coi là “song hỷ” đối với Dino Zoff. Vợ ông đã sinh một bé trai kháu khỉnh và CLB Napoli đã chính thức mời ông về thi đấu. Họ đã chấp nhận bỏ ra 130 Lia (tiền Ý) cộng thêm thủ môn Bandoni để đổi lấy người chấn giữ khung thành xuất sắc của Mantova. Đội bóng miền Nam Italia đã đánh bại AC Milan trong cuộc đua này và họ đã không hề ân hận về điều đó.

Mặc dù bóng đá đã mang ông ra khỏi sự “quê mùa” của vùng nông thôn Đông Bắc nước Ý, để đến với vinh quang trên toàn thế giới, nhưng có vẻ như ý tư tưởng chăm chỉ làm việc vốn có của những người nông dân đã thấm nhuần vào Dino Zoff, khi đứa con của miền quê nông nghiệp này luôn nói rằng: “Tôi đạt được mọi thứ cho đến bây giờ đều là do làm việc chăm chỉ mà có.”

Ông đã thi đấu rất thành công trong màu áo Napoli và tiếp tục lọt vào mắt xanh của những nhà tuyển trạch viên cho ĐTQG. Sau này, khi phát biểu về những năm tháng thi đấu trong màu áo Napoli, ông nói: “Tôi đã có những thời gian tuyệt vời ở đây. Napoli đúng là một nơi lý tưởng để thi đấu và sinh sống.”

Lần đầu tiên Dino Zoff được ra sân trong màu áo ĐTQG đó là trận thắng 2-0 trước Bulgari vào tháng 4 năm 1968. Đó là trận tứ kết EURO năm đó. Và sau đó ông là thành viên của ĐT Ý vô địch châu Âu sau khi đánh bại Nam Tư trong trận lượt về.

Mặc dù được gọi vào ĐT Ý tham dự World Cup 1970 tại Mexico, nhưng Dino Zoff không được ra sân trong đội hình chính, đó là một trong những mốc lịch sử đáng thất vọng với ông. Hai năm sau đó, ông chuyển đến chơi cho “Bà đầm già” Juventus. Đội bóng đã từng hắt hủi ông cuối cùng đã phải ký hợp đồng với một trong những tài năng lớn trước khung gỗ này. Và họ đã đúng. Với sự góp mặt của Dino Zoff, Juventus đã giành được 6 chiếc cúp vô địch Italia trong 11 năm. Chưa dừng lại ở đó, “bản hợp đồng” trị giá 330 triệu Lia của đội chủ sân Delle Alpi đã cùng với các đồng đội đem về thâm 1 chiếc cúp UEFA và hai lần vô địch cúp quốc gia. Với 570 lần thi đấu ở đấu trường khắc nghiệt nhất thế giới, trong đó là 330 lần với Juve, Dino Zoff đã trên đường đến với danh hiệu thủ môn huyền thoại như thế. Danh hiệu duy nhất mà ông không có được ở cấp CLB, đó là chiếc cúp C1 châu Âu. Mặc dù đã 2 lần cùng với Juventus lọt vào đến trận chung kết, nhưng ông và các đồng đội đều chịu thất bại trước Ajax năm 1973 và Hamburg sau đó vài năm.

Thành tích đáng nhớ nhất trong sự nghiệp thi đấu của ông đó là lần đeo băng đội trưởng ĐT Ý vô địch World Cup năm 1982 ở Tây Ban Nha. Điều đáng chú ý là ông đã cùng với Giampiero Combi trở thành hai thủ môn duy nhất cho đến thời điểm này giữ danh hiệu những thủ môn đeo băng đội trưởng duy nhất lên ngôi vô địch thế giới. Đặc biệt hơn ở Dino Zoff mà bậc tiền bối không có, đó là Dino Zoff nâng cao chiếc cúp vô địch cùng ĐT Ý khi ông đã 40 tuổi, qua đó trở thành thủ môn lớn tuổi nhất từng đăng quang chức vô địch giải đấu hấp dẫn nhất hành tinh.

Sau khi giã từ những tháng ngày đứng trước khung thành, Dino Zoff quyết định dấn thân vào con đường huấn luyện. Đầu tiên, ông đảm nhiệm vai trò huấn luyện thủ môn ở Juventus. Công việc này kéo dài từ năm 1988 đến 1990. Sau đó ông bị sa thải mặc dù đã cùng đội bóng này lên ngôi vô địch cúp UEFA năm đó. Chia tay Juventus, Dino Zoff đã chuyển đến Lazio làm công tác huấn luyện, sau đó ông được bổ nhiệm làm chủ tịch CLB này vào năm 1994. Đến năm 1998, ông được chỉ định làm HLV trưởng ĐTQG Italia.

Với sự phá cách trong lối chơi (thiên về tấn công hơn là phòng ngự kiểu catenacio truyền thống), ông đã dẫn dắt các học trò lọt vào trận chung kết với người Pháp. Mặc dù đã dẫn trước với tỷ số 1-0 trong phần lớn thời gian thi đấu, nhưng các cầu thủ áo thiên thanh cuối cùng đã chấp nhận thất bại trước “những chú gà trống Goloa.” Bàn thắng ở hiệp phụ của Trezeguet đã làm “giấc mộng vô địch” của người Ý tan vỡ. Chỉ sau đó vài ngày, ông viết đơn xin từ chức, một phần vì áp lực từ sự chỉ trích rất gay gắt của chủ tịch CLB AC Milan và cũng là thủ tướng Italia lúc đó.

Sau thất bại cùng ĐTQG, Dino Zoff quay về với Lazio, nhưng lại đến Fiorentina không lâu sau đó. Những ngày tháng ở đội bóng thành Florence cũng không kéo dài lâu, ông đã quyết định nghỉ ngơi sau một thời gian cống hiến cho đội bóng.

Với việc chơi trong 3 kỳ World Cup và bước lên ngôi cao cùng ĐT Ý năm 1982 tại Tây Ban Nha, 112 lần khoác lên mình chiếc áo màu thiên thanh, sở hữu kỷ lục 1142 phút không bị thủng lưới, cùng màn trình diễn tuyệt vời mỗi khi đứng trước cầu môn, Dino Zoff xứng đáng là một trong những thủ môn vĩ đại nhất mà thế giới bóng đá từng có.

>> Xem thêm: Keohay – Kèo nhà cái bóng đá trực tuyến hôm nay

Bài viết cùng chuyên mục