Dimitar Berbatov : Cảm xúc lẫn lộn trong ngày phán quyết

Dimitar Berbatov nhớ một ngày thất vọng nhất trong sự nghiệp bóng đá của anh. Song đó đã là quá khứ, còn hiện tại anh bình thản. Tháng 5 năm 2011, HLV Sir Alex Ferguson thông báo anh sẽ không đá chính trong trận chung kết Champions League trước Barcelona. Tệ hơn, anh còn không có tên trong danh sách đăng ký.

Với Berbatov, đó là một đòn giáng mạnh và khiến anh không hoàn toàn có thể nguôi ngoai. Một năm sau, anh được Man United bán cho Fulham. Tuy nhiên, khi viết cuốn tự truyện “My Way”, anh đã liên lạc với người thầy cũ và mời ông viết lề đề tựa. Ferguson đồng ý mà không cần do dự. Không chỉ thế, chiến lược gia Scotland còn xin lỗi vì đã loại Berbatov khỏi đội hình và thừa nhận ông đã sai.

“Khi lần đầu nhìn thấy những gì ông ấy viết, cảm xúc trong tôi lẫn lộn. Trước hết, bạn phải là người thực sự có tính cách mạnh mẽ để nói ‘Tôi xin lỗi’ và điều đó cho thấy con người của Sir Alex. Những chia sẻ của ông ấy khiến tôi cảm thấy vui. Tuy nhiên, tôi không nói tôi ngạc nhiên vì tôi luôn nghĩ mình có một vị trí trong đội cho trận đấu đặc biệt đó. Nhưng chuyện đó đã là quá khứ và bạn không thể nào quay trở lại”, Berbatov chia sẻ.

Sự tự tin là điều Berbatov chưa bao giờ thiếu. Và anh đã có thể để lại dấu ấn nào đó ở trận chung kết năm ấy nếu được lựa chọn, trong khi Michael Owen ngồi dự bị lại không được sử dụng. Khi chân sút người Bulgaria rời Man United vào năm 2012, anh nói rằng không chào tạm biệt Ferguson. Song, nhiều năm đã trôi qua, và trong bối cảnh đang dự tính bước chân vào sự nghiệp huấn luyện, anh biết sẽ có một ngày anh cũng phải khiến một số cầu thủ của mình thất vọng.

Cựu tiền đạo Man United bày tỏ: “Tôi biết nếu một ngày làm HLV trưởng và đội của tôi đá ở một trận chung kết, tôi sẽ làm điều tương tự không chỉ với một mà là một vài cầu thủ. Giờ tôi đang cố gắng nhìn tất cả những điều đó từ góc độ một HLV”.

Vậy anh đã tha thứ cho Ferguson chưa? Berbatov tiếp tục: “Mối quan hệ của chúng tôi tốt. Có gì đâu mà tha thứ hay không. Tôi chưa bao giờ có cảm xúc tiêu cực cả mà chỉ cảm thấy thất vọng với quyết định của ông ấy thôi. Ban đầu, tôi phản ứng bốc đồng và thực sự khó chịu. Nhưng khi thời gian trôi qua, bạn sẽ bắt đầu nhận ra mục đích của quyết định ấy.

Phải nói rằng nếu có thể được trở lại quá khứ và đá ở trận đấu nào đó, tôi sẽ chọn trận chung kết Champions League 2011 trước Barcelona. Mùa giải ấy tôi là chân sút số một của United và là (đồng) vua phá lưới Premier League. Tôi có phong độ tốt và có cảm giác cứ dứt điểm là tôi sẽ có bàn thắng. Tôi nghĩ mình có thể giúp sức đội bóng ở trận đấu đó”.

Dấu ấn của Berbatov ở bóng đá Anh là không thể phai mờ với hơn 100 bàn thắng cho Tottenham, Man United và Fulham. Cựu tiền đạo Bulgaria là một trong những tiền đạo phong cách nhất từng thi đấu ở Premier League, tuy nhiên anh luôn bị đặt dấu hỏi về sự nhiệt huyết và tần suất hoạt động trên sân.

Câu hỏi được đặt ra là liệu bóng đá Anh đã hiểu lối chơi của Berbatov hay chưa? Anh trả lời: “Một số người hiểu, những người khác thì chưa”. Anh tiếp tục: “Một số người bắt đầu hiểu và trân trọng nó khi tôi đã rời đi rồi, song tôi không phiền lòng về chuyện ấy. Tôi luôn trung thành với lối chơi và những bản năng của mình, với tôi đó mới là điều quan trọng. Mọi CLB tôi từng thi đấu đều có lối chơi tôi thích. Là cầu thủ, tôi may mắn khi có những HLV cho tôi thể hiện bản thân trên sân. Chẳng ai bảo tôi phải thay đổi phong cách cả”.

Sau đó, anh cười và nói: “Tôi không tính toán nhưng sau tất cả, số bàn thắng đẹp tôi ghi được nhiều hơn những bàn thắng xấu”.

Trong cuốn sách mới của Berbatov với sự góp sức của nhà báo Nayden Todorov và bà Dimitrina Hodgeva – giám đốc quỹ từ thiện của Berbatov. Trong đó, nó kể chi tiết về quá trình trưởng thành của cựu tiền đạo Man United, từ cậu nhóc ở Blagoevgrad nằm về phía tây nam Bulgaria. Nơi ấy không có bóng đá để anh có thể chơi với các bạn bè. Thay vào đó, Berbatov sử dụng bóng rổ.

“Tôi đã ném trái bóng rổ lên không trung và cố gắng kiểm soát nó bằng một chân. Tôi làm như thế hàng nghìn lần. Ngày nay, thế hệ trẻ có đủ bóng đá để luyện tập, nhưng tôi nghĩ điều quan trọng nhất là phải có đam mê và sự kiên trì. Đôi khi những điều đơn giản lại mang tới hiệu quả cao nhất”.

Có những lúc anh và cậu em trai Asen phải dùng ruột bóng để đá. Đó là những ngày tháng nhiều biến động với đất nước Bulgaria và gia đình anh gặp nhiều khó khăn. Ông Ivan Berbatov – cha của Dimitar và Asen – làm việc ở nhà máy thuốc lá còn bà Margarita – mẹ của hai anh em – là y tá.

Berbatov cứng rắn hơn những gì mọi người nghĩ. Một trong những ví dụ của nhận định đó là khi anh xung đột với HLV Berti Vogts tại Bayer Leverkusen sau khi chuyển tới từ CSKA Sofia vào năm 2001. Thời điểm ấy, Vogts hứa sẽ cho Berbatov ra sân thi đấu nhưng cuối cùng đã không làm vậy.

Anh bày tỏ: “Lúc ấy tôi còn trẻ và nghĩ mình biết hết mọi thứ trong cuộc sống. Tôi có khát khao cháy bỏng là chứng minh bản thân. Vì vậy khi không thể có cơ hội làm điều đó, tôi thực sự khó chịu và không muốn che giấu nó. Tôi tự nhủ: ‘Mình sẽ chứng minh ông ta sai’”.

 

Và anh đã làm được điều đó. Vogts chỉ tại vị ở Leverkusen trong 1 mùa giải, trong khi Berbatov ở 5 mùa, ghi 69 bàn thắng sau 154 trận đấu tại Bundesliga. Năm 2006, anh đã hứa gia nhập Tottenham dù đã nhận được cuộc gọi muộn từ Manchester United. Liệu anh có hối tiếc khi gia nhập Man United muộn 2 năm?

“Không”, anh trả lời không chút do dự. “Thời điểm đó, tôi đã hứa với Spurs và sau đó trải qua 2 năm tuyệt vời tại đây. Tôi đã gặp Martin Jol, một người có tính cách tuyệt vời, và tôi hình thành mối quan hệ đối tác ăn ý trên hàng công với Robbie Keane. Và tôi là một thành viên trong đội hình Spurs giành danh hiệu gần nhất cho CLB đến hôm nay (chức vô địch League Cup 2008)”.

Tại Man United, Berbatov giành 2 chức vô địch Premier League, 1 Club World Cup và 1 League Cup. Vậy lúc này, khi đang chuẩn bị bước chân vào chương mới của cuộc đời với vai trò HLV, anh sẽ có lời khuyên gì cho cậu nhóc Dimitar Berbatov 10 tuổi năm xưa?

“Đừng thay đổi bất cứ điều gì và hãy làm theo cách của mình”, anh trả lời khá nhanh trước khi ngừng lại. “OK, có lẽ tôi sẽ bảo cậu ấy hãy cởi mở hơn khi đến một CLB mới và gặp gỡ những con người mới. Đừng ngại ngùng. Tôi hiếm khi mở lòng cho ai đó bước vào thế giới của mình”.

>> Xem thêm: Keohay – Kèo nhà cái bóng đá trực tuyến hôm nay

Bài viết cùng chuyên mục