Antonio Di Natale – Bóng đá nợ anh một danh hiệu

Với những đóng góp vĩ đại cho bóng đá Italia nói riêng và lịch sử bóng đá nói chung, Antonio Di Natale xứng đáng giành một danh hiệu trong sự nghiệp lừng lẫy của mình. Nhưng thật bất công, huyền thoại của Udinese đã không có được điều đó.

Biểu tượng của sự trung thành

Tương tự đồng hương và đồng niên Luca Toni (cùng sinh năm 1977), Antonio Di Natale thành danh khá muộn. Huyền thoại của Udinese là cầu thủ cùng thời với Francesco Totti (1976), David Trezeguet (1977), Andriy Shevchenko (1976), Người ngoài hành tinh Ronaldo (1976)… Trong khi Totti, Trezeguet, Sheva và Ronaldo nổi danh từ rất sớm thì Di Natale chỉ tỏa sáng rực rỡ khi bước sang tuổi 30.

Trưởng thành từ Empoli, Di Natale đã góp công lớn giúp đội bóng này giành quyền lên chơi ở Serie A ở mùa 2002/03. Sau mùa giải 2003/04, cựu tuyển thủ Italia đã chuyển đến đầu quân cho Udinese và bắt đầu hành trình huyền thoại của mình với đội bóng này cho đến khi treo giày.

Empoli là đội bóng có công phát hiện ra Di Natale nhưng Udinese là bệ phóng đưa cựu tiền đạo Italia trở thành huyền thoại của Serie A và bóng đá đất nước hình chiếc ủng.

Di Natale đã ghi tổng cộng 227 bàn/446 trận cho Udinese. Với Bianconeri, Di Natale từng 2 lần giành danh hiệu Vua phá lưới Serie A ở các mùa 2009/10 và 2010/11 và 1 lần đoạt danh hiệu Cầu thủ Serie A xuất sắc nhất năm  (2010).

Với 209 pha lập công ở Serie A, anh là cầu thủ ghi bàn nhiều thứ 6 trong lịch sử giải VĐQG Italia. Với 311 bàn thắng suốt sự nghiệp (cả ở cấp CLB và ĐTQG), Di Natale là cầu thủ Italia ghi bàn nhiều thứ 8 trong lịch sử (tính trên mọi mặt trận), sau Silvio Piola, Del Piero, Giuseppe Meazza, Luca Toni, Roberto Baggio, Totti và Filippo Inzaghi. Đứng sau Di Natale trong Top 10 cầu thủ Italia ghi bàn nhiều nhất lịch sử là Alessandro Altobelli và Gianluca Vialli.

Thật bất công cho Di Natale, trong khi cả 9 cầu thủ nói trên đều giành được ít nhất 1 danh hiệu lớn trong sự nghiệp lừng lẫy của mình thì Hoàng tử của Udinese đã không có được điều đó.

Lần duy nhất Di Natale tiến gần đến một danh hiệu hơn bao giờ hết là ở VCK Euro 2012. Tuy nhiên, ĐT Italia đã gục ngã trước một Tây Ban Nha quá mạnh vào thời điểm đó ở trận chung kết (thua 0-4).

Năm 2010, Juventus từng rất muốn chiêu mộ Di Natale. Tuy nhiên, anh đã lựa chọn theo tiếng gọi của con tim để ở lại Udinese. Trước đó 2 năm, Liverpool đã tiếp cận và thuyết phục Di Natale đến Anfield, nhưng cựu tuyển thủ Italia cũng từ chối vì chỉ muốn chơi cho đội chủ sân Friuli.

Hai năm trước khi treo giày, Di Natale một lần nữa thể hiện tình yêu tuyệt đối với Udinese. Cụ thể, năm 2014, anh đã từ chối lời mời gọi của HLV Lippi chuyển sang Trung Quốc đầu quân cho Gangzhou Evergrande với mức lương 10 triệu euro/mùa. Di Natale đã gạt bỏ núi tiền và cơ hội giành danh hiệu cùng HLV Lippi để ở lại Udinese nhận mức lương vỏn vẹn 1,2 triệu euro/mùa.

Di Natale là biểu tượng của sự trung thành và với những đóng góp vĩ đại cho bóng đá, anh xứng đáng giành 1 danh hiệu trong sự nghiệp. Nhưng đáng tiếc, huyền thoại của Serie A đã không có được điều đó, dù chỉ một lần. Bóng đá nợ anh một danh hiệu.

Không chỉ có Antonio Di Natale

Không chỉ có Di Natale, lịch sử bóng đá thế giới từng chứng kiến rất nhiều cầu thủ vĩ đại nhưng không giành được danh hiệu nào hoặc chỉ đoạt những chiếc Cúp cỏn con trong sự nghiệp.

Đáng chú ý nhất trong số này là Matt le Tissier, cựu tiền vệ công người Anh đã ghi 217 bàn suốt sự nghiệp. Khá hơn Di Natale, huyền thoại của Southampton được an ủi phần nào vì đoạt chức vô địch giải hạng 9 Anh cùng Eastleigh ở mùa 2002/03.

Tương tự Matt le Tissier, một huyền thoại bóng đá Anh khác là Johnny Haynes cũng chịu cảnh “đói khát” danh hiệu. Chiếc Cúp duy nhất mà cố tiền đạo từng ghi 165 bàn đoạt được là chức vô địch National Football League, một giải đấu của Nam Phi bị đã khai tử từ năm 1977.

Các huyền thoại bóng đá Anh dường như không có duyên với những danh hiệu lớn. Ngoài Matt le Tissier và Johnny Haynes, Tom Finney cũng chịu chung cảnh ngộ. Cố tiền đạo người Anh, người từng ghi 240 bàn chỉ đoạt danh hiệu duy nhất là chức vô địch giải hạng Ba Anh 1950/51.

Ở Italia, ngoài Di Natale, một huyền thoại nữa cũng không có duyên với các danh hiệu là Giuseppe Signori. Cựu tiền đạo Lazio từng 3 lần giành danh hiệu Vua phá lưới Serie A và đứng thứ 9 trong Top 10 cầu thủ ghi bàn nhiều nhất lịch sử giải VĐQG Italia (188 bàn ở Serie A, 272 bàn trên mọi đấu trường).

May mắn hơn Di Natale, Giuseppe Signori đoạt 2 danh hiệu là ngôi quán quân Serie B 1990/91 và chiếc Cúp Intertoto Cup 1998. Tuy nhiên, đây là 2 danh hiệu quá nhỏ bé so với tài năng và cống hiến vĩ đại của ông cho bóng đá. Bóng đá cũng như cuộc sống, luôn tồn tại những bất công!

Bài viết cùng chuyên mục